Thứ Năm, 25 tháng 6, 2009

Văn hóa? ngươi ở đâu?
Tôi thấy hơi buồn.
Không biết là do tôi quá đa cảm hay do cuộc đời vốn thế, nhưng dù sao thì, tôi vẫn hơi bất ngờ quá so với sự tưởng tượng của mình.
Mọi chuyện bắt đầu từ lớp học hè năm ngoái. Giáo viên tiếng Anh của tôi, cô M- một cô giáo đã về hưu của trường, nhưng vẫn còn dạy buổi tối. Hôm ấy, tôi có 2 tiết liên tiếp và nh74ng chuyện rất khôi hài xay ra. Sau bài học về ngữ pháp, bà gọi hs lên bảng làm bài tập( bà chỉ gọi những học sing có"bộ mặt ăn cướp" vì để tóc hơi dài). Mỗi người làm sai, bà lại lấy viên phấn đỏ, vẽ những hình thù kỳ lạ lên . . . mông của người đó, cả lớp tôi hôm đó vừa nực cười vừa sợ vì lo mình sẽ là người tiếp theo. Tôi ko hiểu nổi ý nghĩa của hành động đó là gì nhưng theo tôi, nó ko giống hành động của một người có thần kinh bình thường. Kế đó, bà nói rằng " Mấy người may mắn là tui chỉ quẹt có phấn màu đỏ thôi đấy, chứ tui mà làm phấn vàng là mấy người còn chết dữ".
À ra thế!!!! Hóa ra, ngay cả giáo viên cũng có kiểu phạt lạ lùng đến vậy !!!!!!!
Bà đi xuống dãy ghế ngồi của bạn tôi ( bạn ấy hơi mập, và đầu óc ko bình thường vì bị dị tật bẩm sinh) và nói rằng:" Làm sai rồi cô ạ. Ăn cái gì mà mập quá vậy. Dư mỡ quá rồi. Để tôi đánh cho bớt mập coi. Mấy đứa mập ngu lắm. Mập quá rồi thì đần độn". Nói rồi, bà dùng cây thước gỗ nhỏ như đầu đũa đánh vào lưng của bạn ấy.
May cho tôi quá, may mà tôi ko phải là cái dạng mập ú, nếu ko, có lẽ tôi sẽ là nạn nhân thứ hai. Tôi ko hiểu bà ấy nghĩ gì. Nhìn sơ qua có thể biết bạn ấy bị dị tật bẩm sinh, trí não lại ko ổn,. Tôi thương cho người bạn đó quá. Có thực sự là cái hình hài bất bình thường của bạn đã làm cho bà cảm thấy thú vị và đáng để châm chọc trước lớp như vậy ko?
Tôi buồn cho những người trẻ như mình. Đôi khi, sự nông cạn của chúng tôi đến từ cách cư xử của người lớn. Từ cách sống, cách giao tiếp hằng ngày đã vô tình gieo vào trong trí nhớ những điều khó phai mờ. Tôi tự hỏi, có phải đó chính là cách xử thế với đời của những ai được tôn vinh là gương mẫu hay sao?
Tôi bất giác thở phào nhẹ nhõm vì bà ấy đã về hưu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét