Thứ Năm, 25 tháng 6, 2009

TIẾNG ANH.


Tôi ko phải là người giỏi tiếng Anh như một người bạn tên P của tôi. Nhưng, tôi biết đó là chiếc chìa khóa quan trọng. Tôi muốn tìm hiểu về tiếng Anh và sử dụng nó như một ngôn ngữ thứ 2 nhưng tất cả những gì tôi trải qua và học được trong trường ko làm tôi thấy mình thực sự đang học.
Tôi ko muốn đổ trách nhiệm cho các thầy cô bởi vì họ cũng đã làm hết những gì có thể , vẫn luôn thương yêu các học trò của mình và luôn cố gắng thấu hiểu chúng tôi.
Tôi muốn có được cách học đúng. Tôi ko có ý ngợi ca bản thân vì tôi chỉ là một cái bình mẻ. Nhưng, tôi tin với sự giúp đỡ của bạn tôi và sự tìm tòi của mình, tôi đang làm đúng.
Tôi cố gắng thực hành những kỹ năng cơ bản. Tôi ko từ chối cơ họi giao tiếp tiếng Anh để rèn luyện vì tôi biết trong lớp sẽ ko có cơ hội thực sự. Những giờ speaking bao quanh SGK, chỉ là những gì SGK dđã vạch sẵn, có thực hành cũng chỉ là sự lồng ghép, chưa từng nói theo kiến thức của riêng mình. Tôi vẫn còn nhới lời " chỉ dạy" của một giáo viên tiếng Anh:"Làm ơn đừng có sáng tạo thêm nữa! Sai tùm lum!Cứ theo sách làm đó. Lấy ý mình đem vô là xong". Đương nhiên là tôi có thể làm được điều đó, nhưng tôi sẽ ko làm. Tôi muốn tự mình viết ra bằng kiến thức của riêng mình. Tôi ko thể lấy 1 dàn ý cho sẵn vì nó ko phải của tôi, ko phải điều tôi đang cần và muốn đạt tới.
Cứ như thế, các giờ học kỹ năng trở thành giờ ngữ pháp và từ vựng" Để cho kịp chương trình ôn thi các em à. Chúng ta học ko kịp rồi" đó là câu quen thuộc. Chương trình quá tải chính là nguyên nhân.Tôi ko muốn học để chỉ đi thi, ko phải để biết "đổi", biết "điền" và biết "đánh dấu x". Tôi ko muốn nghe những câu như"Để đổi từ câu bị động sang chủ động, ta đổi tân ngữ thành chủ ngữ, thêm động từ tobe, đổi động từ thành cột 3"Tôi muốn mình có thể đặt bút viết ngay câu bị động, ko phải là đổi, vì sau này khi nói chuyện, người ta ko có thời gian chờ tôi đổi đâu. Hay " các em nhớ đó, câu có now là hải dùng thì hiện tại tiếp diễn". Các kiểu" nhận biết" như vậy thường có trong tiết học. Nhưng tôi nghĩ, cái cơ bản tôi đã ko có vì biết đâu, đó là dạng tương lai gần biến thể của tư"go" thì sao?Hoặc như" Trong thì quá khứ thường có"yesterday" " Dẫn tới hs cứ thấy "yesterday" là đưa ngay thì quá khứ vào, ko suy nghĩ gì cả.
Tôi ko ủng hộ điều này vì tôi ko muốn học thuộc lòng và ko hiểu gì hết. Tôi muốn thành thạo nhưng ko phải theo cách học thuộc. Tôi biết, nếu trông đợi người khác hay sự đổi mới gì đấy thì tôi sẽ thất vọng. Tôi sẽ đi tìm cho mình. Ở ILA hay Việt Mỹ ư? Không! Tôi ko có đủ tiền đâu.
Có đôi khi, việc tự làm một điều gì trở nên khó khăn quá. Tôi thấy mình kém cỏi và nhỏ bé.

1 nhận xét:

  1. một màu xanh hy vọng cho một nơi khởi đầu mới...cố lên nha, anh luôn là "người quan sát" bên em đó^^

    Trả lờiXóa